Tư tưởng của Thiên Chúa vs tư tưởng của loài người
“Tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của
Thiên Chúa, mà là tư tưởng của người đời.”
Đoạn
Tin Mừng Mác-cô của Chúa Nhật XXIV này đầy mâu thuẫn, hay có vẻ như tư tưởng của
Đức Giê-su tự mâu thuẫn với chính mình. Đầu tiên Người muốn nghe các môn đệ báo
cáo cho biết người ngoài ca tụng Người thế nào, sau đó các ông lại phải nói lên
mình nhìn nhận Người ra sao. “Thầy là Đấng
Ki-tô”, môn đệ Phê-rô tuyên xưng. Đoạn tương ứng trong Phúc âm Mát-thêu
(16:15-20) cho thấy Đức Giê-su có vẻ như rất hài lòng với câu trả lời này. Người
từng công khai đề cao Phê-rô trước các môn đệ khác, tới độ muốn đặt ông làm nền
tảng và thủ lãnh của Hội Thánh mà Người sẽ thiết lập. Tuy nhiên ở đoạn văn này
phản ứng của Đức Giê-su lại ngược hẳn. Vẫn cùng công thức tuyên xứng đó, thật
là long trọng và chính xác trong ngôn từ, nhưng Đức Giê-su cho thấy: suy nghĩ của
Người và trong đầu Phê-rô lại rất khác nhau, cách xa như trời với đất, đối nghịch
như giữa Thiên Chúa và Xa-tan. Có thể như thế được chăng, cùng một công thức
nhưng lại được hiểu rất khác nhau như vậy?
Tư tưởng của loài người: Đối với
Phê-rô, cũng như phần đa các người Do Thái đương thời, danh xưng Ki-tô hay
Mét-si-a rất gần với nội dung uy quyền và thống trị… trong công lý và hòa bình.
Đấng được Xức Dầu đến trần gian để biểu lộ quyền lực tuyệt đối của Đức Chúa
Gia-vê. Trong toàn bộ Cựu Ước, Gia-vê luôn được biết đến như Đấng dũng lực oai
hùng. “Chúa thật là cao cả… khả tôn khả
úy hơn chư thần… Trước thiên nhan, toàn uy phong rực rỡ, trong thánh điện đầy
dũng lực huy hoàng… Hãy dâng Chúa quyền lực và vinh quang” (Tv 95). Nếu ‘Đấng Ki-tô’ phản ánh một Thiên Chúa quyền
lực như thế, thì đương nhiên không thể chấp nhận Người ‘chịu đau khổ… bị loại bỏ… bị giết chết’. Phê-rô hoàn toàn đúng khi
‘kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người’.
Và cũng sẽ hoàn toàn vô lý đòi những kẻ theo Người phải ‘từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo… liều mất mạng sống mình’.
Dân riêng trung thành với Đức Chúa để được thành công, được Ngài che chở và mạng
sống mình được bảo vệ.
Tư tưởng của Thiên Chúa: Đức
Giê-su ‘nói rõ điều đó, không úp mở’
là ‘Đấng Ki-tô’ có bổn phận phải mạc
khải về một Thiên Chúa yêu thương và cứu độ. Do đó, nếu Người có phải chịu đau
khổ, bị loại bỏ và giết chết thì cũng là lẽ đương nhiên. Giê-su Na-da-rét sẽ
luôn mãi là một Ki-tô tự hiến trên thập giá. Ai tin và theo Đấng Ki-tô đó sẽ
không làm gì khác hơn là ‘từ bỏ chính
mình, vác thập giá mình mà theo.’ Vì là Đấng Ki-tô biểu lộ một Thiên Chúa đầy
lòng xót thương, nên môn đệ tin nơi Người sẽ không tìm cách tự cứu lấy mạng sống
mình trong an toàn thủ thế, một sẽ hoàn toàn tín thác vào lòng từ ái xót thương
bao la. Mạng sống mà họ ‘sẽ cứu được’,
một khi đã tự nguyện ‘liều mất’, sẽ
không là gì khác hơn là một tình yêu nhân ái bao la, cả trong tương quan với
Thiên Chúa lẫn với tha nhân.
Đồng ý với Đức Giê-su,
Phao-lô cho rằng tư tưởng này của Thiên Chúa đối chọi hoàn toàn với tư tưởng của
loài người; “Thật thế, lời rao giảng về
thập giá là sự điên rồ đối với… sự khôn ngoan của thế gian… nhưng lại là sức mạnh
đối với chúng ta là những người được cứu” (1 Cr 1:18-21). Điều làm tôi lo lắng
là, bản thân tôi, chưa khi nào tôi cho rằng hai tư tưởng này lại sung khắc nhau
đến thế. Thậm chí tôi vẫn thấy nhấn mạnh trên uy quyền của Thiên Chúa, hay đề
cao một ‘Đấng Ki-tô’ thống trị đâu có
gì là đối kháng với Thiên Chúa cứu độ, hay một Đức Ki-tô chịu đóng đinh. Đức
Giê-su đã ‘cấm ngặt các ông không được
nói với ai về người’ như thế, và còn tỏ ra hết sức giận dữ khi Phê-rô muốn
dùng tư của loài người để lấn át tư tưởng của Thiên Chúa, tới độ mắng ông: “Xa-tan! Lui lại đàng sau Thầy!” Còn tôi, trong mục vụ, khi diễn giảng về
Thiên Chúa và Đấng Thiên Sai, biết bao lần tôi đã không ngần ngại nhấn mạnh
trên uy quyền và sự công thẳng của Thiên Chúa, hơn là trên lòng nhân ái yêu
thương của Người. Chỉ vì làm như thế tôi đinh ninh rằng, việc mục vụ của mình sẽ
hữu hiệu hơn, các giáo dân của tôi sẽ làm lành lánh dữ tích cực hơn. Thế nhưng
liệu tôi có đáng bị quở trách như Người đã từng lên tiếng trách mắng Phê-rô
không?
Lạy Chúa là Đấng Cứu Độ! Chúa uy quyền và thánh thiện nhưng
cũng đầy thương xót và từ tâm. Kinh Thánh dạy con cả hai điều, nhưng mạc khải của
Đức Ki-tô lại nhấn mạnh trên điều sau này nhiều hơn. Chớ gì Chúa sẽ không bao
giờ phải quở trách con là Xa-tan chỉ vì ngăn cản không cho người khác biết về
lòng từ ái vô biên Chúa, được biểu lộ qua nhục hình và cái chết của Chúa trên
thập giá. Xin cho con không ngừng tôn vinh và rao giảng về Thánh Giá cứu độ.
A-men
Lm Gioan Ty SDB
Lm Gioan Ty SDB
Đăng nhận xét Bình luận bằng Google Bình luận bằng Disqus
Lưu ý:
- Để bình luận, bạn phải đăng nhập bằng tài khoản Google
- Bấm vào nút Biểu Tượng Cảm Xúc và làm theo hướng dẫn để chèn Biểu Tượng Cảm Xúc