0


Suy niệm Tin Mừng Ga 10:27-30          

Mục tử và chiên phải như thế nào?

Phúc âm Gio-an triển khai đề tài Mục Tử nhân lành trong bầu khí căng thẳng của cuộc tranh luận giữa Đức Giê-su và những người lãnh đạo tôn giáo thời bấy giờ, đặc biệt các người thuộc nhóm Pha-ri-sêu. Sau những khảng định về khác biệt căn bản giữa mục tử làm thuê và mục tử chân chính (Ga 10:1-18), Đức Giê-su long trọng công bố các yếu tố chính yếu trong tương quan giữa Người với các kẻ tin vào Người, giữa vị Mục Tử tốt lành với các chiên được trao cho Người chăn dắt. Chúng ta cùng suy niệm từng điểm một:

Về người Mục Tử:
-       Tôi biết chúng”. Rất ít ai đề cập sâu rộng tới cái ‘biết’ của Người Mục Tử nhân lành đối với chiên của mình. Người không chỉ biết số lượng  (100 con), 99 con ở lại trong dàn và 01 con đi lạc. Người biết từng con chiên của mình trong tất cả tốt xấu, mạnh yếu, những thiện chí và ác ý, những nỗ lực và sa ngã... Người rành về chiên, có lẽ, còn hơn cả chính chiên biết về mình. Nhưng sự ‘biết’ này khác xa một giám thị soi mói, một cảnh sát rình rập, một quan tòa xét xử. Nó giống như cái biết của một bà mẹ âu yếm đối với đứa con dại khờ của mình, cái biết của người cha trước các thất bại của đứa trẻ ngây ngô . Đó chính là cái ‘biết’ của người Mục Tử nhân lành chăm sóc và tự hiến cho từng con chiên của mình.
-       Không ai cướp được chúng khỏi tay tôi… Không ai cướp được chúng khỏi tay Chúa Cha”. Lời khảng định của Mục Tử thật tuyệt đối; nó có nghĩa là, ‘tôi sẽ dùng hết sức mình để giữ chiên lại, để bảo vệ chiên’. Và Người không làm điều này chỉ vì mình mà thôi, mà còn làm nhân danh Chúa Cha, với tất cả uy quyền của Cha. Người không dùng thừng chắc để cột chiên lại, không xây chuồng, gài then để canh phòng, không rào cao, dậu dày để ngăn chặn. Người dùng chính tình yêu thương tha thứ và nhân ái để bao bọc. Dây cột, rào dậu duy nhất của Người là hiến mình trên Thập Giá. Và đó cũng chính là uy quyền của Chúa Cha, vì “Tôi và Chúa Cha là một”.
-       Tôi ban cho chúng sự sống đời đời… không bao giờ chúng phải diệt vong”. Công việc và kết quả hoàn toàn nằm trong tay Mục Tử. Người chủ động và quyết đoán tất cả. Người đảm bảo và tuyệt đối quyết tâm chu toàn như một ủy thác tối hậu từ Cha: “Cha tôi, Đấng đã ban chúng cho tôi, thì lớn hơn tất cả…

Về phía chiên:
-       Hình như không đòi một điều kiện tương xứng nào, ngoại trừ  Chiên nghe tiếng… chiên theo tôi”.
Người ta vẫn thường giải thích, ‘nghe và theo’ chính là chấp nhận và thi hành những điều Chúa và Hội Thánh dạy bảo. Nói như thế vì người ta hay hình dung Mục Tử như một nhà thuyết giảng luân lý, đạo đức, đứng trên bục dạy dỗ…, và chiên là những tín hữu ngoan ngoãn cúi đầu lắng nghe. Không, dứt khoát không phải vậy! Mục tử nhân lành không coi dạy dỗ là nhiệm vụ chính: Giê-su là (Ngôi) Lời trước hết trong chính bản thể của mình, trong đời sống và cái chết của mỉnh. Chiên chỉ thật sự nghe tiếng Người khi chiêm ngắm Người trên thập giá và sống lại!  lúc đó chiên nghe thấy và nhận ra Lời tình yêu nhân ái của một Thiên Chúa cứu độ giầu lòng xót thương. Qua việc lãnh nhận bí tích Rửa Tội, chiên quyết bước đi trong niềm tin vào Lời tình yêu giáng thế. Và cứ thế suốt đời tiến bước theo vị Mục Tử nhân hậu đã tự hiến trên Thập Giá. Rồi chỉ cần có thế, là chiên được bảo đảm sự sống đời đời và không bao giờ phải diệt vong; dẫu có tội lỗi và bất toàn tới đâu; nhưng nếu đã tin nghe Lời nhân lành và quyết tâm bước theo Mục Tử tự hiến nhân hậu, chiên sẽ được Người vác lên vai và đưa về ràn (thậm chí không cần bước đi). Phải chăng Ki-tô hữu trước nhất phải là những chiên như thế?

Cách nói này của Đức Giê-su quả đã gây sốc cho các Pha-ri-sêu, những đôi tai và con tim chỉ biết có mẫu mục tử do Mô-sê phác họa (rất ngay chính và cương trực của Cựu ước, nhưng chẳng có nét gì là từ nhân như diện mạo đấng Mê-si-a được các ngôn sứ loan báo sau này). Thế nhưng xem ra cách nói này vẫn còn tiếp tục gây sốc cho cả nhiều mục tử (linh mục) của Giáo Hội hôm nay, đặc biệt trong chính cái công việc mà các ngài vẫn thường gọi với cái tên rất cao đẹp ‘mục vụ’, là chăm sóc các linh hồn như người Mục Tử nhân lành.

Lạy Chúa Giê-su, Mục Tử duy nhất nhân lành của tự hiến Thập Giá và Phục Sinh, xin cho con - Alter Christus của Chúa – có được một chút nét nhân lành và tự hiến quá độc đáo của Mục Tử chí thánh. Xin cho con giảm bớt tính mô phạm trong đời mục vụ, và biết gia tăng nơi mình sự tự hiến và lòng xót thương, để các chiên có thể nhận ra nơi con đôi chút hình bóng của Mục Tử Giê-su nhân lành và tự hiến. A-men

Đăng nhận xét Bình luận bằng Google Bình luận bằng Disqus

Lưu ý:
- Để bình luận, bạn phải đăng nhập bằng tài khoản Google
- Bấm vào nút Biểu Tượng Cảm Xúc và làm theo hướng dẫn để chèn Biểu Tượng Cảm Xúc

 
Top