0


Suy niệm Tin Mừng Lc 9:18-24

Tuyên xưng Đức Giê-su thế nào cho phải?

Tôi gợi nhớ trong cuộc trao đổi kinh nghiệm mục vụ giữa các linh mục thuộc năm giáo phận miền tây trong cuộc hội ngộ tại Trung Tâm Mục Vụ Tổng Giáo Phận Tp. HCM mấy năm trước, một linh mục lớn tuổi đã chia sẻ: trong giờ giáo lý khi ngài ra câu hỏi: ‘có mấy mầu nhiệm chính trong đạo, ba hay là hai?’ Một giáo dân đã trả lời: ‘Hai cũng được mà ba cũng thế thôi!’ Nghe Phê-rô tuyên xưng: “Thầy là đấng Ki-tô của Thiên Chúa” (về nội dung rất khác với câu trong Mt 16:16 “Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống”), tôi cũng thấy có điều gì bàng bạc như thế; Phê-rô thực tế đã thốt lên một công thức thật trịnh trọng, một tuyên xưng rất phổ biến trong suy nghĩ của nhiều người Do Thái thời bấy giờ. Thời đó hầu như mọi người Do Thái đều quan niệm rằng: đấng Ki-tô là vị thiên sai được phái tới để giải phóng dân, Ngài đầy vinh quang và uy quyền. Toàn thể các môn đệ, trong đó có cả Phê-rô, đều có cùng một quan niệm đó! Do đó câu tuyên xưng này, đối với Đức Giê-su, chẳng có ý nghĩa gì lớn cho lắm…, hơn nữa nó còn có thể dẫn tới một sai lầm trầm trọng. Đó là lý do tại sao Người ‘nghiêm giọng truyền cho các ông không được nói với ai điều ấy’. Trước khi cuộc tử nạn xảy ra, đấng Ki-tô mà Đức Giê-su muốn phác họa lên những nét lớn để các môn đệ hình dung và nắm bắt, lại là: “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế, cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết”. Theo ghi nhận của các thánh sử, thì không dưới ba lần Người đã đề cập tới đề tài này, thế nhưng xem ra bài học vẫn hoàn toàn khó hiểu, vẫn chưa thể lọt vào tai vào đầu các môn đệ.
Chấp nhận một đấng Thiên Sai bị tiêu diệt là cả một nghịch lý đối với bất kỳ người Do Thái nào! Theo họ, đấng Ki-tô dứt khoát phải toàn thắng vì Ngài phải là vua thống trị vinh quang. Theo họ: giải phóng Ngài mang tới phải là tiêu diệt mọi địch thù, vương quốc của Ngài phải rộng mở tới tận cùng trái đất, và quyền uy của Ngài tồn tại đến muôn đời. Tất cả các môn đệ của Đức Giê-su đều là những người Do Thái nên họ không thể nghĩ khác! Các ông đã rắp tâm theo Ngài là để thống trị chứ đâu phải để bị tiêu diệt, được quyền cao chức trọng chứ đâu phải để phải ngồi vào chỗ rốt hết! Ấy vậy mà Người lại lên tiếng tuyên bố ngược hẳn: “Ai muốn theo tôi phải từ bỏ chính mình… phải liều mất mạng sống mình…
Quả thật tin rằng: có một Thiên Chúa tự hủy dám chết cho tôi là chẳng dễ chút nào. Tôi dễ dàng chấp nhận một Thiên Chúa quyền phép, một Thiên Chúa công thẳng và luận phạt hơn, vì điều đó hoàn toàn hợp với suy luận loài người. Tôi rất mong muốn được cùng Ngài thống trị, vì thế cho nên tôi đòi Ngài phải oai phong hiển hách! Để đạt được mục tiêu này tôi sẵn sàng chấp nhận trả giá, dầu có phải nỗ lực bao nhiêu, phải kiên trì tu thân tích đức, phải hy sinh từ bỏ tới mấy… Tóm lại, tôi vẫn thấy điều này dễ chấp nhận hơn vì tính hợp lý thường tình của nó!
Chấp nhận tin vào một Đức Ki-tô bị loại bỏ, bị giết chết (vì lòng nhân ái và xót thương) cũng đồng nghĩa với việc, tôi phải đi vào sự hiến dâng mạng sống như Người; đây quả là một thách thức quá lớn! Tông đồ Phao-lô đã quả quyết: ai muốn đón nhận và sống lòng từ bi nhân ái như Đức Ki-tô, thì cũng phải đóng đinh mình vào thập giá với Người. Chỉ có sự tự hiến của Đức Ki-tô mới có quyền đòi tôi phải từ bỏ và phải tự hủy diệt như thế; chỉ có niềm tin đặt nơi một Thiên Chúa nhân ái và hay thương xót tới mức độ phó nộp chính Con Một của Người mới có thể đòi tôi phải trọn vẹn hiến mình cho tha nhân. Nếu chỉ tin vào một Thiên Chúa quyền phép và công thẳng, thì tôi sẽ chẳng bao giờ có đủ sức đi cho tới cùng con đường tự hiến và hy sinh đâu!
Như thế tôi mới nhận ra: sức mạnh vô địch của Thiên Chúa hệ tại nơi lòng từ bi nhân hậu vô biên của Người. Các Thánh (Don Bosco hay Mẹ Tê-rê-xa chẳng hạn), vì đã được tham gia một phần nhỏ vào sức mạnh nhân ái đó, nên các ngài mới có khả năng toàn tâm toàn lực hiến mình phục vụ tha nhân, đặc biệt những ai nghèo khổ bất hạnh nhất (đối với Don Bosco: hiến mình cho thanh thiếu niên, đặc biệt các em nghèo khổ nhất, đối với Mẹ Tê-rê-xa Kơn-ka-ta: cho những người nghèo nhất trong số các người nghèo khổ).
Ôi, sức mạnh của tình yêu nhân ái quả là vô địch, không gì cưỡng lại nổi!

Lạy Thiên Chúa nhân ái và giầu lòng xót thương, xin cho con hiểu rõ sức mạnh vô địch của Thập Giá; sức mạnh sẽ giải phóng con khỏi một thứ thánh thiện khép kín, ích kỷ và tự tôn; Thập Giá sẽ thông truyền cho con khả năng tự hiến và trao ban. Cho tới nay, dầu đã qua nhiều năm sống đời tu sĩ thánh hiến, sự tự hiến của con vẫn rất nông cạn và nghèo nàn lắm. Xin cho con đi sâu vào lòng lân tuất Chúa, để càng tiến sâu vào, con càng có sức mạnh trao ban và tự hiến cho tha nhân hơn. A-men 

*Các bạn thân mến,
Xin các bạn hiệp lời cầu nguyện cho Tổng Công Hội dòng Thừa Sai Bác Ái Chúa Ki-tô đang cử hành trong những ngày này. Dòng lấy tinh thần và linh đạo của Mẹ Têrêxa Kơn-ka-ta làm nền tảng cho mình. Tôi đang giúp điều hành Công Hội vì tôi hiện là linh hướng Hội Dòng.
Xin gửi tới các bạn bài suy niệm Chúa Nhật XII thường niên.
God bless
Cha Gioan Ty SDB

Đăng nhận xét Bình luận bằng Google Bình luận bằng Disqus

Lưu ý:
- Để bình luận, bạn phải đăng nhập bằng tài khoản Google
- Bấm vào nút Biểu Tượng Cảm Xúc và làm theo hướng dẫn để chèn Biểu Tượng Cảm Xúc

 
Top