Lời ngỏ:
Khi được nguyệt san Bài Giảng Chúa Nhật gợi ý viết bài suy
niệm Tin Mừng cho ba ngày Tết Nguyên Đán thú thật tôi cảm thấy rất lúng túng!
Lý do là vì ngay các Lời Chúa được ‘Lịch Công Giáo’ đề nghị cho những ngày này,
theo tôi là quá mung lung. Thiết tưởng, để có thể lắng nghe và suy niệm Lời
Chúa trong dịp Tết Nguyên Đán ta cần đi sâu vào truyền thống văn hóa dân tộc
ngoài việc sử dụng vốn liếng Kinh Thánh, thần học và tu đức thông thường. Theo
tôi, việc dìm mình sâu vào bầu khí linh thiêng của Hồn Việt để hít thở cái tinh
hoa hội tụ trong những ngày đầu năm rất linh thiêng này là cần thiết. Tuy nhiên
về lãnh vực văn hóa dân tộc, thú thật, tôi chưa có được một sự chuẩn bị bài bản
thích đáng nào; thiếu xót này tôi chia xẻ với toàn thể Giáo Hội Công Giáo Việt
Nam, vì cho tới nay ít có người Công Giáo Việt Nam nào cất công nghiên cứu lãnh
vực này cho thấu đáo, cũng như chưa được Hội Đồng Các Giám Mục Việt Nam quan
tâm tới đủ. Dầu vậy trong tâm tình mộc mạc của một người Việt Nam Công Giáo,
tôi vẫn cử thử dành chút thời gian để lắng nghe xem, Lời Chúa muốn nói gì với
mình trong những ngày đầu xuân này. Chính vì thế, kính xin quí cha và quí vị
vui lòng đón nhận việc chia sẻ Suy Niệm Lời Chúa này đơn thuần chỉ như một vài
gợi ý mang tính chủ quan riêng tư. Mong rằng: tôi sẽ nhận được nhiều đóng góp
chia sẻ khác, để góp phần làm cho mảng mục vụ phụng vụ dân tộc được thêm khởi sắc
và phong phú hơn trong tương lai.
Chân thành cám ơn quí
vị!
Nhập đề:
‘Tết’ là do chữ ‘Tiết’ (節) mà
thành; ‘Tiết’ có thể được hiểu như khí trời, như sự chuyển vận của trời đất vũ
trụ, như thời tiết tuần hoàn. ‘Nguyên Đán’ có gốc chữ Hán (元旦),
‘nguyên’ có
nghĩa là ‘khởi đầu’ hay sơ khai, và ‘đán’ có nghĩa là buổi sáng sớm (xem
Wikipedia: Tết Nguyên Đán, nguồn gốc và ý nghĩa nhân văn). Mọi người Á Đông nói
chung, và người Việt chúng ta nói riêng, đều mong muốn những ngày đầu năm mới phải
làm một cuộc trở về với những nguyên lý căn bản nhất của trời đất vạn vật thuở
ban đầu. Mà nguyên lý nền tảng và căn bản nhất của càn khôn được xác định là sự
hòa hợp tuyệt diệu (harmony) giữa các
nhân tố chủ chốt: mỗi con người chúng ta với Thiên, với Địa và với Nhân. Ca dao
Việt Nam
đã cụ thể hóa mối tương quan này cách rất mộc mạc nhưng sâu sắc:
Mồng một tết
Cha
Mồng hai tết
Mẹ
Mồng ba tết
Thầy
Trong đó: Cha là tượng trưng cho Trời – Thiên (Ki-tô hữu chúng ta quá quen thuộc
với hình ảnh Thiên Chúa là Cha), Mẹ tượng trưng cho Đất - Địa (đất mẹ) nuôi dưỡng, Thầy tượng trưng cho mọi mối tương quan xã
hội ràng buộc giữa người với người - Nhân
(nhất tự vi sư). Như thế có nghĩa là: ba ngày đầu năm chính là dịp quan trọng để
mỗi người chúng ta và toàn xã hội tái lập lại các mối giao hòa nguyên thủy. Tết
Nguyên Đán chính là: những ngày của Thiên - Địa - Nhân giao hòa vậy.
God bless
Lm Gioan Ty SDB
Lm Gioan Ty SDB
Đăng nhận xét Bình luận bằng Google Bình luận bằng Disqus
Lưu ý:
- Để bình luận, bạn phải đăng nhập bằng tài khoản Google
- Bấm vào nút Biểu Tượng Cảm Xúc và làm theo hướng dẫn để chèn Biểu Tượng Cảm Xúc