Năm
A
Suy
niệm Tin Mừng Mt 3:13-17
Giữ
trọn đức công chính…
“Bây
giờ cứ thế đã; vì chúng ta nên làm như vậy để giữ
trọn đức công chính”,
Đức Giê-su đã trả lời Gio-an như thế, khi ông từ chối
thực hiện nghi thức thanh tẩy cho Người! Gio-an từ chối
là đúng thôi; nhưng tại sao Đức Giê-su lại muốn thực
hiện nghi thức đó? Nghi thức này đâu phải là điều
luật pháp qui định! Như vậy khi nói: “chúng
ta nên làm như vậy để giữ trọn đức công chính”,
thực ra Đức Giê-su đang muốn ám chỉ điều gì?
Mọi
người Do Thái đều hiểu: đã là người, thì đức công
chính là điều cơ bản nhất; công chính đối với họ
còn mang nội dung rất cụ thể, đó là căn kẽ nắm giữ
trọn lề luật. Và luật pháp là cần thiết, như thánh
Phao-lô trong thư gửi tín hữu Rô-ma (xem chương 7) cho
biết, chính là vì sự yếu đuối và tội lỗi của con
người. Đối với con người tự bản chất là tội lỗi
và yếu đuối thì cách duy nhất để trở nên công chính
là chu toàn lề luật. Luật Mô-sê qui định mọi người
mẹ mới sinh con, nhất là đứa con nối giòng (= con trai
đầu lòng), đều phải được thanh tẩy.
Khi
Đức Giê-su đòi giữ trọn đức công chính, Người đã
trọn vẹn tự đặt mình vào tư thế một con người nhân
loại: tội lỗi và yếu đuối. Truyền thống Giáo Hội
vẫn luôn coi việc Đức Giê-su bước xuống sông Gióc-đan
để biểu lộ tâm trạng sám hối qua việc thực hiện
nghi thức thanh tẩy là một cuộc nhập thể lần thứ hai
hay nhập thể theo chiều sâu. Nếu nhờ cuộc giáng sinh
thứ nhất tại Bê-lem, Giê-su đã mặc lấy hình hài hèn
yếu của một hài nhi, thì qua việc lãnh nhận phép rửa
sám hối tại sông Gióc-đan, Giê-su đã mặc lấy trọn
thân phận tội lỗi yếu hèn của con người nhân loại.
Chính lúc đó, Người công khai biểu lộ tình trạng trở
nên giống chúng ta mọi đàng, cả về thể lý lẫn tinh
thần!
Thế
nhưng ta cần tìm hiểu: Người làm việc này với mục
đích gì?
Gio-an
và nhóm Ê-sê-ni của ông, cũng như nhiều tôn giáo khác,
có truyền thống coi việc sám hối tội lỗi như khởi
điểm của quyết tâm cải tà qui chính, hoán cải đời
sống, sửa mình và vươn lên; do đó ông kêu gọi dân
chúng chịu phép rửa là để thi hành các điều này.
Nhưng kể từ lúc Đức Giê-su làm cùng một hành vi đó,
phép rửa sám hối bắt đầu mang một nội dung và mục
tiêu hoàn toàn mới: chân nhận thân phận hèn yếu tội
lỗi của mình để mở lòng đón nhận Tin Mừng cứu độ
mà Thiên Chúa ban cho cách nhưng không vô điều kiện: “Anh
em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng”
(Mc 1:15), “Anh
em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần”
(Mt 4:17). Trong ý nghĩa đó, khi Giê-su khiêm hạ hòa mình
vào giữa đám đông sám hối, bước xuống dòng nước
Gióc-đan và dìm mình, thì đó cũng chính là lúc Người,
trong thân phận một con người hèn yếu và tội lỗi,
đang mở rộng để đón lấy hồng ân cứu độ đầy xót
thương của Thiên Chúa là Cha nhân ái.
Điểm
tiếp giáp giữa Cựu Ước và Tân Ước chính là ở đây:
một mẫu công chính mới đã xuất hiện! Vì là A-đam mới
nên Đức Giê-su cũng khai mở một nhân loại mới, trong
đó con người, dầu tự bản chất vẫn hèn yếu, đã có
thể trở nên công chính và thánh thiện, không phải vì
nắm giữ luật pháp hay sống luân lý lành mạnh, nhưng
trong sức mạnh của Thần Khí và tình yêu nhân ái của
Thiên Chúa. Chính lúc chịu phép rửa, Giê-su trong tư cách
A-đam mới, đã được tuyên dương là con yêu dấu làm
Thiên Chúa hài lòng; “Thần
khí Thiên Chúa đáp xuống như chim bồ câu và ngự trên
Người. Và có tiếng từ trời phán: “đây là Con yêu
dấu của Ta, Ta hài lòng về Người”.
Câu
tuyên bố long trọng trong Mt 3:16-17 nói lên nội dung bí
tích Rửa Tội đang trở thành một hiện thực đối với
mọi tín hữu. Có lẽ vì hiểu được điều này mà thánh
Phao-lô, trong thư thứ nhất gửi tín hữu Cô-rin-tô, cho
dầu biết rất rõ các tội lỗi còn tồn tại nơi cộng
đoàn này như loạn luân (xem 1 Cr 5), tranh chấp, tà dâm
(xem 1 Cr 6), cúng bái bụt thần (xem 1 Cr 8; 10), chia rẽ
(xem 1 Cr 11), vẫn không ngần ngại gọi họ là ‘những
người đã được hiến thánh trong đức Ki-tô Giêsu’.
Ông quả quyết mình “hằng
cảm tạ Thiên Chúa … về ân huệ Người đã ban cho anh
em…”
vì họ đã “trở
nên phong phú về mọi phương diện… khiến anh em không
thiếu một ân huệ nào…”
(1 Cr 1:2.5.7) Có hợp lý lắm không, khi ông khảng định:
nhóm tín hữu Cô-rin-tô hiến thánh và phong phú về mọi
phương diện trước cả khi họ có thời gian sửa chữa
các lỗi lầm sai phạm? Phao-lô sẽ là hoàn toàn phi lý
nếu ta không chấp nhận khái niệm và nội dung công chính
mới: công
chính là tiếp nhận Tin Mừng qua việc sám hối tội lỗi.
Bí
tích Rửa Tội ‘đã’
làm cho ta nên công chính, chứ không phải ‘sẽ’
làm…, và do đó Ki-tô hữu chân chính phải là người
liên tục sống Bí tích Rửa Tội của mình, ngay giữa
những yếu đuối và sa ngã của cuộc sống thường ngày.
Ki-tô hữu chúng ta có lý do để thực sự hãnh diện về
ơn Rửa Tội mình đã lãnh nhận!
Lạy
Chúa, cảm tạ Chúa đã cho phép con lãnh nhận Bí tích Rửa
tội, và cùng với bí tích này, lãnh nhận một sự công
chính hoàn toàn mới mẻ và phong phú. Xin cho con biết
không ngừng sống nền công chính mới, bất chấp mức độ
con có tiến triển được nhiều hay ít trong việc sửa
chữa các khuyết điểm của mình hay tập tành các nhân
đức. Vì chỉ một khi sở đắc được công chính mới
này, con mới có thể mở lòng ca ngợi cảm tạ hồng ân
cứu độ của Chúa suốt đời con. A-men
Năm
B và năm C
Suy
niệm Tin Mừng Mc 1:7-11
Lc
3:15-16; 21-22
Ghi
chú:
vì tường thuật của hai đoạn Tin Mừng Mác-cô và Lu-ca
về việc Đức Giê-su chịu phép rửa tại sông Gióc-đan
có nội dung quá tương đồng, nên tôi xin phép gộp chúng
lại để dễ đào sâu suy tư. Các bạn có thể suy niệm
riêng từng tường thuật một, nhưng nội dung ý nghĩa độc
đáo của Phép Rửa giao ước mới của Đức Giê-su là
điều ta không không thể bỏ qua.
Phép
Rửa là biến cố Hiển Linh vĩ đại
Biến
cố Đức Giê-su hòa nhập cùng đám đông dân chúng bước
xuống sông Gióc-đan để được Gio-an rửa, theo nghi thức
sám hối thịnh hành vào thời đó, đã được cả ba Phúc
Âm Nhất Lãm đồng loạt tường thuật. Chắc chắn đối
với các tín hữu thời Giáo Hội sơ khai, sự kiện này
phải có một ý nghĩa trọng đại lắm căn cứ vào sứ
điệp mà Người dùng để khởi sự sứ vụ rao giảng
công khai: “Hãy
sám hối và tin vào Tin Mừng!” Và
tầm quan trọng của nó càng được phô diễn khi chính
Chúa Cha đã cho xuất hiện các ấn dấu để làm bắng
chứng: ‘trời
mở ra… Thần Khí ngự xuống… tiếng từ trời phán
rằng: “Con là Con của Cha; ngày hôm nay Cha đã sinh ra
Con”’.
Đối
với Gio-an cũng như dân chúng thời đó, thì nghi thức
xuống dòng sông dìm mình chỉ đơn thuần là một dấu
hiệu của thống hối tội lỗi, của cải tà qui chính.
Đối với phần đa người Do Thái thì việc tẩy rửa này
không chỉ mang nội dung luân lý mà còn cả tôn giáo nữa,
vì nó biểu hiện việc tái lập lòng trung thành với giao
ước Si-nai. Còn đối với Đức Giê-su thì sao, khi chính
người chủ động tìm đến để dìm mình xuống dòng
nước Gióc-đan? - Đối với Người, tôi thiết nghĩ, thì
việc chịu phép rửa bởi tay Gio-an không đơn thuần chỉ
là một hành vi tự hạ, mà còn hàm chứa cả một nội
dung hết sức lớn lao. Sau này khi đặt câu hỏi với
Gia-cô-bê và Gio-an: “các
anh có chịu nổi phép rửa Thầy sắp chịu không?”
(Mc 10:38) Người xem ra muốn gợi ý về nội dung rất khác
này.
Đối
với Đức Giê-su, phép rửa chính là hành vi đón nhận
trọn vẹn tình yêu cứu độ của Thiên Chúa, là đưa
lòng thương xót của Chúa vào thân phận thấp hèn của
con người tội lỗi, cũng như đối với tất cả những
ai tin theo Người sau này, “phép
rửa Thầy sắp chịu anh em cũng sẽ chịu”.
Đức Giê-su không vướng tội, nhưng một khi đã mặc lấy
thân phận con người, Người cũng phải thực hiện nơi
mình chính điều mà Người hằng rao giảng: hãy ném mình
vào Tin Mừng thương xót của Thiên Chúa như điều kiện
để lãnh nhận được ơn cứu độ. Phép rửa mà Người
sẽ đạt tới cao điểm và thể hiện cách hoàn hảo trên
Thập Giá, lúc mà, trong tư cách người phàm, Người đã
trọn vẹn phó thác mình cho lòng thương xót từ bi của
Thiên Chúa “Lạy
Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha” (Lc
23:46). Vì hành vi này chính là tâm điểm của Tin Mừng
nên nó là kết quả trung thực nhất của Thần Khí (Thần
Khí ngự xuống),
nó mở rộng cửa trời (Trời
mở ra),
và nó biến con người tội lỗi thấp hèn thành ‘con
của Cha, ngày hôm nay Cha đã sinh ra con’.
Đức Giê-su Ki-tô, trưởng tử trong các anh em sống kiếp
con người, đã tự nguyện bước xuống dòng sông Gióc-đan
và tắm rửa là để nói lên sự hoàn toàn chấp nhận
lòng thương xót từ ái của Cha.
Như
vậy phép rửa của Giao Ước Mới, được thể hiện nơi
Đức Giê-su - A-đam mới, là hành vi cần thiết mà bất
cứ kẻ tin nào đón nhận Tin Mừng tình yêu tha thứ đều
phải thực hiện. Chẳng thế mà việc đón nhận Tin Mừng
Cứu Độ đã được Đức Giê-su và các tông đồ đồng
hóa với việc chấp nhận lòng thương xót nhiệm mầu qua
biểu tượng bên ngoài là lãnh nhận ‘Phép Rửa’: “Vậy
anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm
phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh
Thần” (Mt
28:19). Hành vi thanh tẩy của Phép Rửa từ đó trở thành
một bí tích của giao ước mới do Đức Ki-tô thiết lập
(và có thể nói, chính Người trong tư thế ‘con người
giống
chúng ta mọi đàng’,
đã
là người đầu tiên được rửa như thế tại sông
Gióc-đan). Tất cả những ai muốn được cứu rỗi đều
cần thực hiện ‘Phép Rửa’ đó trong thẳm sâu con
người mình. Cũng như Đức Giê-su, nó được khởi sự
thực hiện trong ngày đầu của niềm tin vào ơn cứu độ,
tức ngày người Ki-tô hữu lãnh bí tích Rửa Tội, và sẽ
chỉ thành toàn trong tiếp nhận trọn vẹn ngày ‘con
phó linh hồn con trong tay Cha’.
Như
vậy hôm nay quả là ngày chúng ta ghi nhớ sự Hiển Linh
trọng đại nhất của con người Giê-su, không chỉ trong
thần tính, mà nhất là trong nhân tính của niềm tin. Và
cùng với Người, mỗi Ki-tô hữu chúng ta cũng mừng ngày
hiển linh của con người được cứu chuộc qua bí tích
Rửa Tội chúng ta lãnh nhận, hiển linh lòng nhân ái cứu
vớt của Thiên Chúa, và hiển linh ơn cứu độ Chúa đã
trao ban cho chúng ta cách nhưng không. Và cùng với mừng sự
hiển linh rực rỡ này, cũng như Giê-su gục chết trên
thập giá, chúng ta cũng ôm ấp và thề nguyền đưa việc
hiển linh này tới thành toàn trong giờ phút quyết liệt
nhất của cuộc đời: giờ phút chúng ta đi vào cõi vĩnh
hằng trong vòng thay nhân ái của Thiên Chúa.
Lạy
Chúa, xin cho con biết dìm mình trong lòng từ bi thương xót
vô biên của Chúa, qua việc con thành tâm sám hối, tức
là chân thành nhìn nhận sự yếu hèn tột cùng của con.
Nếu từ ngày được rửa tội cho tới nay con đã không
làm điều này cho đủ, thì thời gian còn lại của cuộc
đời, xin cho con dành trọn để đón nhận và tri ân lòng
thương xót Chúa. Xin cho con nhận được hồng ân vô giá
là, trong giờ lâm tử biết phó thác mình trọn vẹn trong
bàn tay nhân hậu đầy từ ái của Cha. A-men
Đăng nhận xét Bình luận bằng Google Bình luận bằng Disqus
Lưu ý:
- Để bình luận, bạn phải đăng nhập bằng tài khoản Google
- Bấm vào nút Biểu Tượng Cảm Xúc và làm theo hướng dẫn để chèn Biểu Tượng Cảm Xúc